Vẻ đẹp từ những mảnh vỡ

DSCF4759

Có bao giờ bạn ngắm một bức tranh mosaic và tự hỏi: vì sao những mảnh vỡ không đồng đều, không hoàn hảo, lại có thể tạo nên một tác phẩm nghệ thuật đẹp đến thế?

Mosaic – nghệ thuật ghép từng mảnh nhỏ để tạo nên tổng thể – luôn khiến tôi xúc động. Bởi trong từng miếng gạch nhỏ xíu, có góc cạnh, có dấu vết của sự chia cắt, lại ẩn chứa một phép màu: khi đặt đúng chỗ, nó trở thành một phần không thể thiếu của một bức tranh hoàn chỉnh.

Con người chúng ta cũng như thế.

DSCF4759

Mỗi người mang trong mình những ký ức – vui có, buồn có. Những tổn thương, những lần vấp ngã, cả những khoảnh khắc rạng rỡ và lặng thầm. Tất cả tưởng chừng rời rạc, nhưng khi được sắp xếp bằng tình thương, sự thấu hiểu và chấp nhận chính mình, ta bỗng nhận ra: những điều ấy không làm ta kém đi, mà chính là những mảnh ghép tạo nên “bức tranh tôi” – độc đáo, chân thật và đẹp đẽ đến lạ thường.

Mosaic không đòi hỏi sự hoàn hảo. Nó tôn vinh sự khác biệt. Nó cho phép từng mảnh nhỏ được là chính mình, với hình dáng riêng, màu sắc riêng, miễn là được đặt đúng nơi, đúng vị trí. Và phải chăng, cuộc đời mỗi người cũng cần một “bàn tay nghệ sĩ” – là sự yêu thương, sự bao dung – để gom góp những mảnh vỡ, lắp lại thành một con người toàn vẹn?

Vậy nên, nếu bạn cảm thấy mình vụn vỡ, xin đừng vội chối bỏ. Hãy nghĩ đến mosaic. Nghĩ đến bức tranh bạn đang là – và sẽ là – khi bạn học cách yêu tất cả những mảnh ghép trong mình. Bởi vẻ đẹp không nằm ở sự hoàn hảo, mà nằm ở cách ta kể câu chuyện của mình – từ những điều không hoàn hảo nhất.

Vẻ đẹp từ những mảnh vỡ
zalo-icon